63 Stravel

ĐB Sông Cửu Long ăn tết miền tây - tâm sự người làm hướng dẫn viên

Thảo luận trong 'Vé tàu, xe và tour du lịch' bắt đầu bởi vuitour, 15 Tháng mười một 2017.

    1. Tỉnh thành:

      Toàn Quốc
    2. Chuyên mục:

      Rao vặt
    3. Tình trạng:

      Tin mới nhất
    1. Giá bán :

      0 VNĐ
    2. Địa Chỉ:

    3. Thông Tin:

      15 Tháng mười một 2017, 0 Trả lời, 589 Đọc
  1. vuitour

    vuitour Guest

    Xin lỗi các bạn trong diễn đàn nhé. Mình xin trãi lòng về nghề du lịch, với thân phận là 1 người làm du lịch được 6 năm, với nhiều niềm vui được đi chơi đây đó, được ăn ngon, mặc đẹp, gặp gở nhiều người… Nhưng bên cạnh đó cũng không ít nỗi lòng mà chắc hẵn Anh Chị nào có con em làm du lịch sẽ biết. Hôm nay tôi xin chia sẽ 1 ký ức của người làm du lịch trong các dịp lễ, tết.
    Là người con xứ Miền Tây tui biết đây là vùng đất cây trái xanh tươi, nước ngọt quanh năm, khí hậu mát mẻ trong lành, con người chất phát thật thà và rất mến khách. Chắc hẵn ai cũng nghe từ người miền tây phóng khoán, thoải mái. Chính vì tâm lý ỷ lại vào những thứ thiên nhiên đã ban tặng, nên người dân nơi đây dần dà quen với cuộc sống không tranh giành, không hơn thua, không mưu cầu danh lợi, họ chỉ mong muốn cuộc sống chan hòa, tình cảm, vui vẻ mà thôi. Từ những yếu tố trên đã làm thụt lùi trong cách suy nghĩ và phát triển mãnh đất trù phú này.

    Từ 1 dịp tình cờ tui lên Sài Gòn thi đại học năm 2007, vốn dĩ tui không du lịch vì tui không muốn bôn ba, không muốn sống xa quê hương, không muốn có công việc không ổn định. Nhưng cuộc đời đưa đẩy tui thi trượt đại học công nghệ thông tin ( Hutech). Đáng lẽ ra tui sẽ ôn thi lại với hhy vọng sau này có 1 cái nghề ổn định và về lại phổ biển nghành công nghệ tại quê nhà Cai Lậy ( Tiền Giang ). Nhưng lúc đó có giấy mời đi nghĩa vụ quân sự nên tui sợ mất đi cơ hội thi lại, và đánh mất ước mơ, lúc đó gia đình tui kinh tế cũng vất vả. Nên hết cách tui đành phải nộp hồ sơ vào các trường cao đẳng, và nghề.

    Cứ tưởng là sẽ được đi học công nghệ sau này liên thông lên đại học. Tui nộp đậu 2 trường ở Sài Gòn và 1 trường Đại Học Tiền Giang. Tui biết chắc là tui sẽ được đi học, nhưng mà vì kinh tế còn vất vã nên tui đành về Đại Học Tiền Giang để đi học cho gần nhà, vã lại ít tốn kém.

    Tui muốn làm hồ sơ chọn ngành công nghệ thông tin, nhưng không hiểu sao lúc tui chọn mã ngành đăng ký tui lại ghi là lữ hành – du lịch ( 2 mã kế nhau, nên ghi lộn á hihi ). Tới ngày đi học thì cứ tìm hoài sao hok thấy tên, nên không đóng tiền để học được, lúc này tinh thần xuống tầm trọng, có cái việc đăng ký đi học cung không xong chắc là do ý trời rồi. Buồn dã mang buồn ( gọi là buồn như con chuồng chuồng), lúc đó có chú kia đứng kế bên hỏi : sao con buồn vậy, rớt rồi à? Dạ con hok biết sao con hok có tên. Chú hỏi học ngành gì? Dạ công nghệ thông tin, ổng bảo vậy à, con chú học ngành du lịch. Dạ, ổng hỏi tiep con ở đâu, tên gì? Dạ con ở Cai Lây, con tên Lê Văn Phòng, ổng coi coi có bao nhiêu đứa ở Cai Lậy học du lịch. Con nói con tên Phòng ( Lê Văn Phòng) à? Sao có tên đây nầy? Dạ chú nói sao, con đâu có học du lịch, ai biết sao thấy tên đây này. Ái cha cha, thôi rồi chắc mày ghi lộn ngành rồi. Đến đây các bạn hiểu rồi hén. Kaka hư thân gì đâu lun.

    Lỡ rồi đi học lun chứ sao giờ? 1 tuần sau khi học, sinh viên vân được quyền đổi ngành, nhưng mà lúc đó có 1 cô giáo chủ nhiệm lớp hỏi tất cả các bạn trong lớp, có ai biết nghề du lịch là làm gì không? Có ai giới thiệu được quê hương mình với các bạn trong lớp không? Cả lớp ấp úng kể nhau nghe mà thôi chứ không ai dám đứng lên trình bày 1 cách tường tận.

    Sau hôm đó tui về phòng trọ năm suy nghĩ, tại sao người ta hỏi mà mình hok tự tin trả lời, do quê mình nghèo, hay là ở vùng ven mình mặc cảm mà hok dám nói, hay là mình hok biết gì để nói? Từ đó tui quyết định mua 1 cuốn sách nói về quê tui, tui đọc và thấy có nhiều cái chưa biết, tui lại nghi thêm có cái huyện không mà không biết gì? Thì nói gì đến TP HCM, rồi Miền Nam, rồi cả đất nước, lúc đó rất nhiều câu hỏi đặc ra, và tui thấy tui vô cùng nhỏ bé trong xã hội này. Làm sao để lớn lên, làm sao đề biết nhiều hơn.

    Từ đó trong lòng tui có 1 cảm hứng mãnh liệt, với mong muốn học để biết để giới thiệu cho mọi người biết về
     

Chia sẻ trang này

Loading...