Lưu Tấn Liêm là mũi tên vàng của Hải Quan, TP.HCM và tuyển Việt Nam những năm 1980 và đầu năm 1990 thế kỷ trước. Cầu thủ sinh năm 1959 này luôn được nhớ đến như những cuộc săn đón vội vàng
Những cuộc “săn đón” vội vàng
Quá trình đá bóng của Lưu Tấn Liêm khởi đi bằng những cuộc “săn đón” rất vội vàng, có những chỉ đạo buộc anh phải thi hành ngay trong vòng vài phút. Năm 1976 ở tuổi 17, Tấn Liêm chính thức đá cho đội Nhà máy Z751 ở vị trí tiền vệ trái và đã thi đấu rất dũng mãnh làm các hàng phòng ngự đối phương phải khiếp sợ nên không lâu sau đó ông đã được chọn vào đội tuyển TP.HCM. Đến năm 1978, ông còn nhận được chỉ thị lên Sở TDTT TP.HCM để gặp Giám đốc Lê Bửu. Ông Liêm kể lại: “Tôi có mặt đúng giờ và chú Bửu chỉ thị: Xách đồ qua đội Lương thực thực phẩm ngay, cho 5 phút sửa soạn. Nếu không chấp hành, treo giò luôn”. Thế là dù chưa tập với đội mới ngày nào, tôi đã có trong đội hình chính với các cầu thủ đã có từ trước như: Đỗ Cẩu, Dư Tân, Đinh Công Hoàng…
Ông Liêm kể tiếp: “Đến cuối năm 1979, được lệnh của ông Tư Phiên (khi đó là Cục phó cục Hải Quan TP.HCM kiêm Chỉ đạo viên của đội), các danh thủ Nguyễn Ngọc Thanh và Phạm Văn Lắm đã đích thân tìm đến nhà tôi để mời tôi về thi đấu cho đội Hải Quan ngay và chỉ nói nhanh “Có gì tính sau”. Tôi thấy tương lai ở Hải Quan có vị trí chính thức tiền đạo bên trái vì lúc đó chú Sang tiều (Lê Văn Sang) nghỉ thi đấu còn Khánh Hùng xin chuyển qua Sở Công Nghiệp TP.HCM nên nhận lời ngay, đội Lương thực thực phẩm không hề biết”. Chính vì chuyện này, sau đó ông Liêm bị treo giò một mùa bóng giải của TP.HCM.
Chưa hết, còn có một chuyện cũng “vội vàng” không kém. Đó là chuyện của hơn 10 năm sau: Năm 1991, sau khi đội Hải Quan giành chức vô địch quốc gia, Lưu Tấn Liêm ở tuổi 32 xin nghỉ thi đấu và được cơ quan cho đi học nghiệp vụ 6 tháng để dự định sau đó trở về Cục Hải Quan TP.HCM tiếp tục làm việc. Tuy vậy, chỉ mới học nghiệp vụ 4 tháng thì được ông Sáu Độ (Cục trưởng Hải Quan TP.HCM) và ông Tư Phiên yêu cầu tạm ngưng học để thi đấu cho đội Hải Quan do lực lượng của đội chưa ổn định với yêu cầu “ráng đá được nhiêu, cứ đá hết mình!”. Thế là ông Liêm lại phải “xỏ giày” ra sân ngay.
Hóa ra, sau khi đoạt chức vô địch quốc gia, đội Hải Quan phải đại diện Việt Nam tranh cúp C1 châu Á với đội vô địch Indonesia là Arseto Solo. Ban đầu lãnh đạo đội dự định tăng cường 2 tiền đạo trẻ của Công an TP.HCM là Lê Huỳnh Đức và Trần Minh Chiến nhưng do điều lệ giải A1 châu Á không cho phép bổ sung cầu thủ từ đội khác nên đội đã “bốc tôi trở lại đá”.
Ông Liêm nói: “Khi tập gấp để kịp đá với đội Arseto Solo, tôi chỉ tham gia để tìm lại cảm giác với bóng thôi, chưa thể tham gia tập chiến thuật với đồng đội. Vậy mà phải đá ngay từ đầu trận trên sân khách, đến phút 85 thì tôi mỏi quá sức. Lúc đó do có bóng sát cột đá phạt góc, tôi liền cố giữ bóng ở đó và bị 2 cầu thủ Indonesia cùng đè vào người tôi để giành bóng làm cho tôi bị sụp luôn đầu gối”.